Theo cựu HLV Thái Lan Steve Darby, sự sa sút thể lực dẫn đến mất tập trung ở hàng thủ khiến Việt Nam bị Thái Lan cầm hòa ở trận ra quân U23 châu Á 2022.
Đại chiến Đông Nam Á lại được làm mới ở cấp độ U23. Mấu chốt của trận đấu vừa qua là đội bóng nào sẽ thích ứng tốt hơn với sự mất mát của những cầu thủ lớn tuổi như tại SEA Games. Việt Nam mất tiền đạo chủ lực và sự áp đảo ở trung tuyến, nhưng vẫn giữ được hàng thủ tuyệt vời. Còn Thái Lan mất một tiền đạo và tiền vệ, nhưng giữ hai cầu thủ đang chơi ở nước ngoài, trong đó có Ben Davis.
Hai đội đều có HLV mới, điều này cho thấy họ coi trọng SEA Games thế nào. Đáng lẽ, nếu hợp lý hơn, Gong Oh-kyun nên dẫn dắt Việt Nam ở SEA Games, còn Park Hang-seo nắm quyền tại vòng chung kết U23 châu Á. Tương tự, Mano Polking cũng cần dẫn dắt U23 Thái Lan hiện tại, chứ không phải ở Đại hội Đông Nam Á.
Một canh bạc dành cho hai HLV mới là liệu họ có nên duy trì cách chơi ở SEA Games, hay cố gắng truyền đạt triết lý riêng vào hệ thống mới, với những cầu thủ mới?
Dẫn dắt Thái Lan là Worrawoor Srimaka, cựu tiền đạo có sức mạnh và thể hình khổng lồ, từng chơi cho Bình Định giai đoạn 2004-2005. Cậu ấy cũng đã chơi ở Malaysia cho Kelantan giai đoạn 2005-2006. Nhưng Worrawoot tạo dựng sự nghiệp trong màu áo Thai Farmer Bank cuối những năm 1990. Khi bước chân vào huấn luyện, cậu ấy đã dẫn dắt vài đội bóng nhỏ ở Thái Lan, và góp mặt trong ban huấn luyện đội tuyển. Nhờ đó, Worrawoot hiểu các cầu thủ, cũng như lối chơi của họ. Cậu ấy còn có trợ lý giàu kinh nghiệm là Choketawee Promrut, người cũng từng chơi một mùa ở Việt Nam cho HAGL năm 2005.
Câu hỏi đặt ra là Gong Oh-kyun có hiểu cầu thủ Việt Nam và cách chơi của họ không? Gong từng là cầu thủ giỏi, nhưng thực tế chỉ đá ở K-League cho CLB Daejeon. Lịch sử huấn luyện của cậu ấy hầu như chỉ giới hạn ở vị trí trợ lý. Tôi nghĩ Liên đoàn Bóng đá Việt Nam đã chơi một canh bạc lớn khi sử dụng Gong. Và tôi cảm thấy một HLV nội của Việt Nam đáng lẽ phải được trao cơ hội phát triển và tích lũy kinh nghiệm quốc tế.
Về lý thuyết, Thái Lan được đánh giá cao vì có tài năng ở mọi vị trí. Họ sở hữu chín cầu thủ đang chơi ở nước ngoài, và những tài năng bản địa nổi lên ở Thai League. Ở tuyến giữa, Thanawat Suengchitthawon trở lại đội tuyển sau khi trở thành xúc tác quan trọng của Thái Lan tại AFF Cup 2020. Thanawat đã chơi 15 trận cho Leicester City mùa vừa qua, ghi một bàn và kiến tạo một lần.
Họ có hậu vệ phải lai Na Uy Nicholas Mickelson. Cầu thủ này từng chơi cho Na Uy ở cấp độ U16 đến U21, và từng là đồng đội của Erling Haaland hay Martin Odegaard. Trên hàng công, tiền đạo Suphanat Mueanta được đánh giá rất cao ở Buriram United. Nhưng quan trọng nhất vẫn là Ben Davis, cầu thủ thường xuyên chiếm lĩnh khoảng trống giữa hàng thủ và tuyến giữa của Việt Nam.
Việt Nam không có nhiều cầu thủ nổi bật như thế, nhưng còn những trụ cột ở SEA Games như thủ môn Văn Toản, trung vệ Bùi Hoàng Việt Anh hay Nhâm Mạnh Dũng.
Gặp nhau sau khi chứng kiến Hàn Quốc đè bẹp Malaysia 4-1 ở trận đầu tiên của bảng C, Việt Nam và Thái Lan đều chịu áp lực.
Trong bối cảnh có những vấn đề về sức khoẻ nhân sự, Việt Nam chơi với sơ đồ 4-5-1, chuyển hàng phòng ngự về bốn hậu vệ, chứ không đá bằng đội hình mở như những gì tập luyện gần đây. Họ đã khởi đầu hoàn hảo với bàn thắng ở giây thứ 17 của Phan Tuấn Tài. Còn Thái Lan, thật khó nhìn ra sơ đồ của họ. Họ gây áp lực khắp mặt sân nhưng không giữ được một hình dạng nhất định. Và đó có lẽ là lý do Worrawoot quyết định thay hai người sau 28 phút, dù cầu thủ không chấn thương. Trong những người rời sân, có tiền vệ Chayapipat Supunpasuch vốn đã chơi rất hay ở SEA Games.Dù sao Worrawoot cũng đã đưa Davis vào sân và họ lập tức được đền đáp với cú sút xa từ cự ly gần 30 m. Không ai ập vào áp sát Davis, và cậu ấy đã tìm được khoảng trống ngay trước hàng thủ Việt Nam. Việc chơi với bốn hậu vệ thường khiến những khoảng trống kiểu này lớn hơn. Đường bóng chắc hẳn đã đổi hướng vào khoảnh khắc cuối, khiến thủ môn tin cậy như Văn Toản không thể bắt dính. Cậu ấy đã chọn đúng vị trí và tưởng như sẽ bắt được bóng dễ dàng. Nhưng bằng cách nào đó, bóng vuột khỏi tay và nảy vào lưới.
Dù sao, tôi cũng rất vui khi thấy Việt Nam đã thực hiện tốt các quả phạt góc, dù các số liệu thống kê giữ bóng nghiêng về Thái Lan. Đó là điều họ còn thiếu ở SEA Games.
Hiệp hai diễn ra theo cách bất thường, vì trong 30 phút đầu tôi nghĩ Thái Lan sẽ thắng dễ dàng. Họ giữ bóng nhiều và dồn ép khắp mặt sân. Việt Nam chơi thiếu ý tưởng, không sáng tạo và nhiều cầu thủ ngã xuống vì chuột rút. Rồi từ pha tấn công hiếm hoi của Việt Nam, Tuấn Tài tạt bóng nguy hiểm cho Nguyễn Văn Tùng vô-lê ở cự ly khoảng 15 m. Đây là kỹ thuật dứt điểm khó, vì tiền đạo phải nhìn vào bóng trong suốt thời gian, tạm quên đi cầu môn. Nếu nhìn vào khung thành, tiền đạo sẽ không thể sút bóng ngon lành như vậy.
Bàn thắng đó khiến Thái Lan gặp khó khăn. Có vẻ như Việt Nam sẽ thắng một trận khó tin nhưng đầy may mắn. Sau đó ở phút 92, điểm yếu cố hữu của Việt Nam xuất hiện. Hậu vệ quá lười áp sát đối phương, từ một quả tạt của Thái Lan vào cấm địa. Trung vệ đầu tiên phán đoán sai hướng bóng, và trung vệ thứ hai không co vào đủ chặt chẽ để ngăn Suphanat đánh đầu gỡ hòa.
Ở cấp độ quốc tế, sự tập trung rất quan trọng. Cầu thủ mất tập trung thường xuất phát từ sự mệt mỏi, hoặc chưa có nhiều kinh nghiệm chơi bóng ở đẳng cấp cao. Cũng như khi viết bài nếu mệt mỏi, chúng ta dễ mắc sai sót. Trong bóng đá cũng vậy.
Thủ môn dự bị Quan Văn Chuẩn đã chơi tốt sau khi vào sân. Tôi đã có thể chọn cậu ấy là người chơi hay nhất trận, nhưng rồi Văn Chuẩn lại thủng lưới phút cuối. Vì thế, tôi sẽ chọn Tuấn Tài là cầu thủ hay nhất. Cậu ấy ghi bàn, kiến tạo bàn thứ hai và có một pha chuồi người chắn bóng quan trọng ở hiệp hai.
Cả Việt Nam lẫn Thái Lan đều còn áp lực. Họ buộc phải thắng Malaysia, và mong cầm hòa Hàn Quốc. Đội nào làm được điều đó sẽ đứng thứ hai. Thái Lan có lợi thế khi gặp Hàn Quốc ở lượt cuối. Vì nếu khi đó Hàn Quốc có sáu điểm, họ có thể để cho các cầu thủ trụ cột nghỉ ngơi, và dùng những nhân tố dự bị.
Việt Nam cần cải thiện hàng thủ và tình huống cố định. Đã quá muộn để Gong tìm ra một cầu thủ kiến thiết. Họ cần hòa, hoặc thua với tỷ số sát nút trước Hàn Quốc, bởi hiệu số bàn thắng bại có thể được tính đến. Việt Nam rất thất vọng khi rơi điểm trong những phút cuối, nhưng dẫu sao hòa vẫn tốt hơn nhiều so với là thua.